Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Sau khi bài viết được đưa vào, trước khi sư phụ ra ngoài, thật ra trong lòng Vu Hòa cũng tràn đầy tâm thần bất định.
Trong khi quân đội Hoa Hạ đánh tan đại quân Nữ Chân lộ Tây, lấy được bối cảnh chiến thắng của toàn bộ thiên hạ, làm người trung gian hiệp thương lượng một khoản với quân đội Hoa Hạ dù thế nào cũng thể hiện được kỹ thuật kinh doanh nhân tâm không đủ rắn nuốt voi, đây là một trong những sự kiện lớn nhất trong số những người tham dự.
Hắn cũng không phải sợ tham dự sự kiện lớn, hắn chỉ sợ bị đóng cửa, sự tình làm hỏng rồi, về sau hắn làm sao xử lý được mình đây?
Một việc lớn như vậy, trước đó không có cho hắn bao nhiêu thời gian chuẩn bị. Kéo hắn qua nói chuyện một chút, tiếp theo sẽ tìm tới sư sư kéo quan hệ, tình cảm giữa mình cùng sư sư sư, có thể tăng nhiệt độ như vậy sao? Mình có thể khống chế được sao? Cho thêm chút thời gian phát triển, nắm chắc chẳng phải càng lớn hơn sao?
Ý nghĩ như vậy không có cơ hội nói ra, đám người Nghiêm Đạo Luân đẩy hắn lên sân khấu, thế cục đối mặt lại nghiễm nhiên là ván bài cuối cùng. Hắn ở trong công môn nhiều năm, sự tình thành công tạo nên một cỗ kiệu hoa tươi, làm hỏng việc, khiến cho ai gánh tội cũng không cần nói cũng biết.
Về phương diện khác, cho dù có tình cảm nhiều năm với sư phụ, hắn cũng từng có ý muốn mượn sức đối phương đánh cược một lần, nhưng hắn cũng không quá ngây thơ.
Sư phụ lúc trước ở tầng thứ tám tầng lớp lớp, đối với tâm tư của rất nhiều người vừa nhìn đã biết, trước mắt trong Hoa Hạ quân náo động nhiều năm như vậy, chân sự sắp tới nơi, nào có thể để cho tư tình của nàng quyết định? Lần trước Nghiêm Đạo Luân đã đi chào hỏi mọi người., Có lẽ còn không có gì, lần này rõ ràng là hai vị đội trưởng của Tiết Đoàn đi theo tới, vừa nhìn thấy cái tên này, vì cái gì trong lòng nàng sao có thể không đếm được. Chỉ cần câu truyền âm trả lời "không rảnh", toàn bộ khả năng bên mình đều sẽ bị phá hỏng.
Lúc trước thật sự nên nói rõ ràng, cần thời gian a...
Đây là khoảnh khắc quyết định vận mệnh nửa đời sau của hắn. Trong lòng hắn lo sợ bất an, trên mặt chỉ có thể cố gắng trấn định, cũng may trải qua một trận, sư phụ mặc một thân quần áo màu lam nhạt ở nhà ra đón. Song phương chào hỏi lẫn nhau, sau đó đi vào bên trong.
Trên bầu trời mây trắng chảy xuôi. Lại là bàn gỗ nhỏ bên cạnh Ma Ha trì, bởi vì lần này đi theo cùng trung niên hai người thân phận đặc thù, lần này sư phụ biểu lộ cũng chính thức một chút, chỉ là đối mặt hoà giải., Còn có nụ cười nhu hòa, mang theo ý nghĩ thò đầu ra đều là một đao, vì thế hòa giải trực tiếp hướng sư phụ Bình Trần tới, hi vọng trước khi chính thức đàm phán thương lượng, tìm hiểu chút quan hệ, tìm hiểu tình huống nội tình lần này thành đô đại hội.
Sư phụ lắng nghe Vu Trung Hòa xong, ngồi ở trên cái ghế kia, vẻ mặt nghiêm túc suy nghĩ hồi lâu. Nàng nhìn hai gã đội trưởng của Tiết Đoàn, nhưng cuối cùng ánh mắt vẫn dừng lại ở bên trong Hòa trung, ánh mắt trịnh trọng.
"Thành đô đại hội lần này, không ít người trong đó lén tìm quan hệ, không muốn quá bị động, ta biết. Nhưng... Vu huynh, ngươi tham dự vào, ở giữa sẽ có bao nhiêu nguy hiểm, ngươi nghĩ rõ chưa?"
Vu Hòa khẽ nhíu mày: "Điều này... hơi phát hiện, nhưng mà... nếu chuyện này có lợi cho cả hai nhà, ta cũng vậy... cố gắng hết sức..."
Ánh mắt sư phụ nhìn về phía hai người còn lại, ánh mắt nghiêm túc một lát mới chuyển thành nhu hòa: "Tạ huynh, Thạch huynh, hai vị đại danh ngưỡng mộ đã lâu, sư phụ là nữ lưu, phụ trách công tác nho nhã nho nhã trong quân Hoa Hạ, vốn không nên tham dự vào những chuyện này. Nhưng mà, thứ nhất là tình huống lần này đặc thù, thứ hai các ngươi tìm được vị huynh trưởng của ta, đúng là không dễ... Ta có thể truyền cho hai vị vài câu, có thể không nói thành sự hay không, nhưng ta có một yêu cầu."
Lần trước nàng cùng Vu Trung gặp mặt, biểu lộ ra vẫn chỉ là sự nhu hòa của muội muội, lần này trước mặt hai người Tạ, Thạch, đã nhanh chóng nói chuyện, dáng vẻ tươi cười cũng sắc bén. Tạ ơn, hai người Thạch, khuôn mặt nghiêm nghị: "Dựa vào sư cô nương phân phó."
"Bất luận xảy ra chuyện gì, xin hai vị nhất định phải bảo vệ huynh trưởng của ta chu toàn."
Lời này của nàng vừa nói ra, vì thế vừa hòa vừa yên tâm, biết ở trong nhóm thế lực của Lưu Quang thế này đã ngồi vững. Mặt khác lại trở nên thấp thỏm, dựa theo cách nói của nàng, đơn giản giống như tham gia chuyện này sẽ có họa sát thân, thật sự nghiêm trọng như vậy sao?
Tạ ơn, Thạch hai người liếc mắt nhìn nhau, sau đó nói: "Cái này là đương nhiên, Vu huynh đang được trọng dụng ở bên ta, chúng ta há lại để hắn rơi vào nguy hiểm..."
Sư phụ gật đầu, mỉm cười nói: "Ta sẽ hỗ trợ đưa lời, tìm tới một nhân vật trên quan khiếu, để cho các ngươi sớm tán gẫu một chút. Nhưng thế cục hôm nay, hai vị tiên sinh cũng nhất định minh bạch, Hoa Hạ quân ta làm thế, muốn hoàn thành vụ mua bán này., Đã vào cuộc, muốn chiếm tiên cơ, Hoa Hạ quân ta đương nhiên vui mừng khi thấy loại tình huống này, sư phụ vì vậy có thể giúp một chuyện nhỏ, không kiêng kỵ gì. Nhưng những người đang ở ngoài cuộc, trước mắt đều đỏ mắt, không muốn để vụ giao dịch này thành giao dịch."
Nàng dừng một chút: "Nếu vị huynh trưởng của ta đã dẫn các ngươi tới đây, ta sẽ nói rõ ràng trước mặt mọi người. Một khi đã vào trận, ta và ngươi cùng có lợi, tin tức ngầm sẽ truyền ra ngoài. Đến lúc đó, Lưu gia có chuẩn bị tâm lý không? Thứ cho tiểu muội nói thẳng, nếu không có chuẩn bị tâm lý, lời này của ta truyền cũng vô ích, chẳng bằng cứ theo quy củ, vượt qua tranh cãi bí mật, đả thương hòa khí."
Nàng vừa nói lời này, Vu Hòa bên kia liền hiểu rõ toàn bộ. Ninh Nghị tung ra kỹ thuật đặc sản đại mồi hấp dẫn khắp nơi, đương nhiên là hi vọng nhìn thấy nhân mã các nơi tấp nập tranh nhau biểu lộ ý đồ, Lưu Quang Thế bên này muốn nhập hội, muốn chiếm tiên cơ, thậm chí muốn nội định, Ninh Nghị vui vẻ thấy hắn thành công., Trong lúc âm thầm tung tin tức ra, khiến bầu không khí sôi trào. Hắn cố nhiên sẽ cho Lưu tướng quân một ít chỗ tốt, nhưng mặt khác, những người như mình tất nhiên sẽ trở thành cái đích cho mọi người nhắm vào, đến lúc đó không vào được thì Đái Mộng Vi, đám người Ngô Khải Mai còn không biết đối với bên mình nói miệng truy phạt thế nào, thậm chí có một số nhân sĩ " Nhiệt huyết" sẽ làm ra chuyện gì cũng khó mà đoán trước được.
Cũng vì vậy, sư phụ mới vừa rồi nói trước phải bảo vệ an toàn cho huynh trưởng của mình.
Nàng thật sự để ý mình... Nghĩ như vậy, trong lòng càng nóng lên.
Tạ ơn, hai người Thạch giao lưu ánh mắt, trầm mặc trong chốc lát: "Tất nhiên chúng ta đều hiểu rõ việc này, nhưng tình huống cụ thể thì không dễ nói. Hơn nữa sư cô nương chắc cũng hiểu, công khai thì chúng ta sẽ không thừa nhận bất cứ chuyện gì, về phần lén lút... cũng có thể kiểm tra."
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Loại chuyện đàm phán này không thể quá thẳng thắn, cũng không thể tùy tiện hứa hẹn, hai người lộ vẻ khó xử, lời nói cẩn thận. Sư phụ đã vỗ tay cười nói: "Đã có chuẩn bị, nói sao cũng không liên quan tới tiểu muội... Tiểu Linh!" Nàng mở miệng gọi nữ binh trong sân: "Đi đến bộ lạc mưu thám, tìm đồng sam Lâm Khâu tham mưu, để hắn có thời gian rảnh mau chóng tới đây một chuyến, có việc."
Nghe thấy tên này, Tạ, Thạch hai người liếc mắt nhìn nhau, như có hy vọng. Quan quân trẻ tuổi tên Lâm Khâu này không được coi là cao trong quân ngũ Hoa Hạ, nhưng lại là một trong những mưu lĩnh hạch tâm phụ trách thực vụ. Tiết đoàn lần này tới đây mấy ngày, thường có thể nhìn thấy quan lớn tiếp đãi., Nhưng phần lớn công tác cụ thể đều cười ha hả, một đẩy hai năm sáu. Về phần một số quan viên chuyên chức vụ vận hành công việc cụ thể ở các bộ lạc tham mưu, Bí Thư Phòng và chức vụ phụ trách công việc cụ thể, bọn họ đối với bên ngoài rất ít, bọn họ thỉnh thoảng có thể nghe ngóng được một người, nhưng đối với việc tiếp xúc như thế nào thì không có cách nào.
Sau khi nữ binh gọi Tiểu Linh đi rồi lại trở về, một lát sau, một gã quan quân trẻ tuổi mặc quân phục màu đen chạy tới bên này, nghĩ đến chính là Lâm Khâu. Sư phụ xin lỗi một phen, đi tới, quan quân kia thi lễ với hắn dưới mái hiên, sư phụ nói chuyện với hắn vài lần, ngẫu nhiên nhìn bên bờ hồ bên này, Lâm Khâu nhíu mày, ngay từ đầu tựa hồ có chút khó xử, nhưng sau một lát, tựa hồ bị sư phụ thuyết phục, vẫn là cười gật đầu.
Sư phụ phất tay với bên hồ: "Hòa trung, ngươi lại đây một chút."
Vu hòa qua đó, sư phụ giới thiệu Lâm Khâu với hắn, sau đó cũng muốn Lâm Khâu giới thiệu hắn, dùng giọng điệu cùng cách hình dung lại là phương thức cá nhân: "Đây là huynh trưởng của con ta lúc còn nhỏ, nhiều năm không gặp, lần này chỉ là làm người trong... "Vân Vân. Lâm Khâu kia lập tức gọi ca —— tựa hồ suy nghĩ về xưng hô sư phụ - Vu Thành trong lúc hòa lúc nhất thời thụ sủng nhược kinh.
Sau khi bắt chuyện với trung hòa, Lâm Khâu đi về phía bên hồ. Vì thế hòa cùng sư phụ ở dưới mái hiên, trong lòng hắn suy nghĩ phức tạp, ấm áp, khó có thể nói. Đã có chuyện lần này, quan lộ của hắn tại Lưu Quang Thế Giới không còn chướng ngại., Trong khoảnh khắc này hắn cũng thật muốn nương tựa vào Hoa Hạ quân, từ nay về sau cùng sư phụ chiếu cố lẫn nhau, nhưng hơi chút lý trí cân nhắc, liền bỏ đi ý niệm bực này, thiên ngôn vạn ngữ ở trước ngực nhất thời đều không nói ra được, nhìn thấy sư phụ cười với hắn, thậm chí muốn xúc động đưa tay qua, đem mềm mại của đối phương đặt ở trong lòng bàn tay.
Nhưng trên thân sư phụ một cỗ khí chất nói không nên lời rốt cục khiến hắn không dám hành động.
Chỉ thấy sư phụ nhìn bờ hồ bên kia, khẽ cười nói: "Việc này ta đã nắm dây, liền không thích hợp đặt chân vào trong đó nữa, nhưng ngươi vẫn nên tận lực đi vào, ngươi phải tọa trấn, bàng quan lắng nghe, không cần nói chuyện, Lâm Khâu được ta dặn dò, sẽ coi ngươi là người một nhà, ngươi chỉ cần ở đây, bọn họ tự nhiên sẽ dẫn đầu."
Vu Hòa nhìn nàng: "Ta..."
Sư Sư cười một tiếng: "Đi đi, chính sự quan trọng hơn, chuyện khác nói sau không ngại. Bất quá, lần này có thể ở đây, ngoài mặt tuyệt đối không thể đứng lên, cục diện trong thành phức tạp, khả năng xảy ra chuyện gì cũng có. Bọn họ được ta dặn dò, sẽ không hại ngươi như vậy, nhưng nếu có manh mối này, cũng cần phải cẩn thận... Có việc gì có thể tới tìm ta."
"Ừm." Vu Hòa trịnh trọng gật đầu, ôm quyền rồi xoay người đi về phía bàn gỗ ven bờ hồ. Sư phụ đứng dưới mái hiên quan sát một hồi, sau đó lại dặn Tiểu Linh Linh làm bốn người chuẩn bị sẵn cơm trưa cùng với thời gian nói chuyện, lúc này mới vì có việc mà cáo từ rời đi.
Vu Trung biết rõ nàng không nguyện ý liên lụy vào, ngày nay cũng đành tiếc nuối chia tay. Dù sao hắn cũng là nam nhi thân, tất nhiên sẽ vì nhi nữ mà động tâm, nhưng sự nghiệp công huân mới là trọng yếu nhất, Lâm Khâu kia được sư phụ ràng buộc., Tạ ơn, hai người Thạch Đầu tiên là tùy ý nói chuyện với nhau một phen, đợi tới khi vào phòng mới trịnh trọng lấy ra một phần đồ vật. Chính là Hoa Hạ quân dự bị thả ra ngoài lần này, để danh sách kỹ thuật khắp nơi.
Ngoại trừ thủy tinh, hương liệu, tạo giấy, dệt các loại kỹ thuật thương nghiệp, kim loại, kim loại quân sự, hoả pháo, kỹ thuật hạch tâm khiến người ta phải đỏ mắt, hơn nữa số kỹ thuật đánh dấu cụ thể, phần lớn đều dẫn trước kỹ thuật ngoại giới đến hai bậc thang. Thật khiến người ta cảm thấy Ninh Nghị có phải đã điên thật hay không.
Phân lượng những kỹ thuật này khó có thể dùng tiền để tính toán, phương thức mua sắm tất nhiên đủ các loại, cũng không dễ dàng gì, một khi sự tình đến trước mắt, đàm phán đều phải chuẩn bị hồi lâu., Đây cũng là lý do Lưu Quang Thế một phương muốn tranh giành tiên cơ. Hơn nữa bọn họ nếu nguyện ý trước tiên đứng ra hưởng ứng lời hiệu triệu của Hoa Hạ quân, coi như là đã giúp Hoa Hạ quân một đại ân, trong tình huống điều kiện không quá đáng, định ra một hai mục kỹ thuật, cũng tuyệt đối không phải không có khả năng.
Vu Hòa hiểu được ý nghĩa giao dịch lần này, nội tâm nóng như lửa đốt, sau đó liền chuyên chú vùi đầu vào.
Cùng lúc đó, sư sư đi tới một trang viện khác bên hồ, cùng với Ninh Nghị ở trong đình bên hồ ăn bữa trưa đơn giản.
"Lưu gia ra vào rồi."
Câu đầu tiên của nàng là như vậy, sau đó cùng Ninh Nghị kể lại tỉ mỉ quá trình gặp mặt, chỉ ngẫu nhiên nói chuyện hòa giải, trong lời nói có chút tiếc nuối. Là bằng hữu, nàng kỳ thật cũng không muốn kéo hòa thượng vào trong vòng xoáy này —— mặc dù đối phương xem ra cao hứng bừng bừng, nhưng thế cục trước mắt, một khi có cái ngoài ý muốn, người bình thường khó mà toàn thân trở ra.
"Hắn đâu phải con ngươi."
Ninh Nghị nói một câu như vậy, sư phụ đưa tay đánh hắn một cái. Ninh Nghị cười lắc đầu.
"Nam nhân đã bốn mươi rồi, phải có một phen sự nghiệp, mạo hiểm càng lớn thu hoạch càng lớn là chuyện rất bình thường, cho dù ngươi phân tích toàn bộ khả năng kế tiếp cho hắn nghe, hắn chỉ sợ cũng lựa chọn như vậy. Cho nên a, không cần suy nghĩ lung tung như vậy. Thật ra hoà hợp lần này là tiện nghi lớn nhất, quả thực ngu ngốc có phúc."
"Ngay từ đầu ngươi đã chuẩn bị để cho người Lưu gia xuất tràng phải không?"
"Lưu gia là thích hợp nhất, không cảm thấy sao?" Ninh Nghị nở nụ cười: "Thế lực lớn nhỏ lần này tới đây là ngay từ đầu đã có quan hệ với chúng ta đấy. Tả gia trái gia xoay trái xoay phải, nhưng sau lưng hắn đứng chính là triều đình Phúc Châu, tất nhiên sẽ không là người đầu tiên xuất đầu lộ diện., Một số thế lực còn lại quá nhỏ, cho bọn họ chỗ tốt, bọn họ chưa chắc đã nuốt trọn. Chỉ có Lưu Quang Thế, bạch tuộc tám xúc tu đều có qua lại với bất cứ ai, cái tên được mọi người chỉ trích này chỉ có hắn mới gánh vác được, hiệu quả tốt nhất."
Hắn nói tới đây dừng một chút, sau đó lại mỉm cười châm chọc: "Nói tới đây là đi ra đánh trận đầu, cảm ơn hai vị Thạch, biểu hiện bên ngoài khó xử, trong bóng tối chắc chắn phải cười nát bụng. Lần này đại hội buôn bán, không thể ra sân với Đái Mộng Vi, Ngô Khải Mai cầm đầu, ai dẫn đầu giao dịch với chúng ta chứ., Bọn họ đều sẽ đi ra trách mắng một phen. Nhưng trong âm thầm, Lưu Quang Thế, Đới Mộng đã sớm có hiệp nghị, một kẻ hát mặt đỏ, một kẻ hát vang mặt mày trắng, Lưu gia có thể có được chỗ tốt gì, Đới Mộng Vi cũng không thể thiếu được, cho nên Lưu tướng quân căn bản không sợ bị trách cứ, bọn họ khẳng định cảm thấy mình đã chiếm được đại tiện nghi rồi... "
"Hắn chiếm đại tiện nghi a." Sư phụ liếc hắn một cái, "Ngươi cũng thật sự lấy vũ khí kỹ thuật ra bán, trong quân kỳ thật đều có chút sợ hãi, sợ dạy đồ đệ, ngược lại đánh chết sư phụ."
"Kỹ thuật vốn chính là quá trình xâm lấn." Ninh Nghị cầm đũa gõ lên đầu sư phụ một cái: "Mấy năm trước đã từng nói, mảnh đất Hoa Hạ này của chúng ta, hình thức tư duy cơ bản là tư duy huyền học, thứ tự suy nghĩ là suy nghĩ đầu tiên về chỉnh thể., Dùng chỉnh thể chỉ dẫn chi tiết. Mà cơ sở của cách học là phải từ một phần nhận thức chậm rãi khuếch trương đến chỉnh thể, một là một, hai là hai, không thể dựa vào tưởng tượng. Kỹ thuật là thứ hai., Phương thức tư duy mới là chủ thể, không có phương thức tư duy này, kỹ thuật học xong cũng vĩnh viễn biến mất. Đương nhiên, bây giờ chúng ta không bắt được bọn họ, tiêu hóa không nổi, để bọn họ giúp chúng ta làm một chút công tác cũ, tư duy tương lai có thể cải tạo dễ dàng hơn một chút."
"Trúc Hằng thật sự coi thường huyền học tư duy như vậy..."
"Cũng không phải nhìn không trúng, mỗi người đều có đặc thù mà thôi, huyền học tư duy bắt đầu từ chỉnh thể, cho nên lão tổ tông ngay từ đầu đã thảo luận về thiên địa., Thế nhưng thiên địa như thế nào, từ khi bắt đầu ngươi không hiểu, còn không phải là dựa vào suy đoán hay sao? Đôi khi đoán sai, nhiều lúc chỉ có thể lần lượt thử sai... Huyền học tư duy đối với suy đoán về toàn bộ học thức đều dùng những chỗ tốt và kiến thức sáng tạo, nhưng trong rất nhiều trường hợp cụ thể nó lại vô cùng tồi tệ..."
Ninh Nghị vung vẩy đôi đũa, tận tình khoe khoang trước mặt người mình: "Giống như huyền học tư duy dễ dàng xuất hiện các loại cao lớn không rõ ràng trên lý luận, nó dễ dàng sinh ra khuynh hướng về ấn tượng đầu tiên. Thí dụ như chúng ta thấy người kinh thương truy đuổi tiền hàng, cứ nói nó là đạo nhân tham lam nhất., Có ấn tượng đầu tiên của nó, muốn triệt để phong ấn nó, không có bao nhiêu người nghĩ đến, đem những nhân tố tham lam này làm quy luật không tồi đi nghiên cứu, tương lai sẽ sinh ra hiệu quả lớn thế nào."
Sư phụ suy nghĩ một chút: "Sẽ không có người trồng trọt?"
Ninh Nghị nghẹn họng: "... Tương lai sau này sẽ sinh ra cái gọi là tư bản chủ nghĩa. Được rồi, không nói ngươi không hiểu cái này. Nhưng ngươi đã thấy được tương lai thứ đặc sản học này. Trước kia chúng ta có nói có người muốn lười biếng, muốn tạo ra công cụ tiết kiệm là một kỹ năng mê hoặc, nhưng kỹ thuật bản thân là không tốt không xấu. Đạo đức kinh mở đầu nói thiên địa bất nhân lấy vạn vật làm chó rơm, thiên địa là không có khuynh hướng theo chiều hướng., Trên đời này tất cả nguyên lý cơ bản, cũng không có khuynh hướng, ngươi đem bọn chúng nghiên cứu thấu triệt, có thể làm chuyện tốt, cũng có thể làm chuyện xấu. Nhưng tư duy huyền học chính là, nhìn thấy một chỗ hư hỏng, muốn đánh hạ một loạt đồ vật, liền muốn phá hỏng một con đường."
"Lại ví dụ như vở kịch gần đây của các ngươi, để cho các ngươi viết đẹp một chút, các ngươi sẽ chỉ nói mị tục, cái gì gọi là mị tục? Xét cho cùng không phải là nghiên cứu quy luật trong lòng người sao? Nội tâm mỗi người đều có quy luật cơ bản, nghiên cứu nó thấu triệt., Chỉ ngươi mới có thể biết được mỗi một tuổi của xã hội này, mỗi cấp bậc, người ở mỗi cấp bậc sẽ thích cái gì, ngươi làm thế nào mới có thể nói chuyện với bọn họ, làm thế nào mới có thể khiến bọn họ từ ngu ngốc đến thông minh..."
"Nhưng cũng không có luôn lấy lòng bọn họ, ngay cả thơ ngươi cũng không cho viết..." Sư phụ lầm bầm hai câu.
"Hiện tại là thời điểm nghiên cứu quy luật a Lý học, ngươi có biết tương lai công việc nặng bao nhiêu không, quá khứ trên đời nhất định có một phần trăm người biết chữ đọc, bọn họ sẽ chủ động đọc sách. Một khi có một ngày toàn bộ mọi người đều đọc sách biết chữ., Công việc của chúng ta là làm thế nào để tất cả mọi người có thể tiến bộ, lúc này sách muốn chủ động hấp dẫn bọn họ tới gần họ, cánh cửa ở giữa là tìm được biện pháp đối đáp với bọn họ, từ một đến trăm phần trăm, công tác này lớn bao nhiêu? Có thể dùng biện pháp trước kia không?"
"Quy luật của lòng người, một người làm sao thành thục quy luật khách quan, là giáo dục, giáo dục hai loại lớn phát triển, một đứa trẻ sáu tuổi thích ăn cứt, vì sao? Một đứa trẻ mười sáu tuổi đã thích xem phụ nữ, vì sao? Mọi người lúc đầu đều thích thấp kém thế tục, vì sao? Là lý do gì mà khách quan quyết định., Có thể thay đổi sao? Nếu như người làm văn hóa nói một câu thấp tục đem vứt đê tục qua một bên, vậy tiếp theo hắn làm công tác gì cũng không được, thấp tục cũng thông tục cũng được, phía sau chiếu rọi, đều là quy luật nhân tính của con người, là phải từng chút từng chút một, cắt phiến giải phẫu... Ừm, ngươi không cần quan tâm mảnh vỡ giải phẫu là cái gì..."
Ánh mặt trời buổi trưa chiếu rọi phía ngoài đình nghỉ mát, phảng phất như tấm rèm che phủ xuống. Ninh Nghị nói oang oang một tiếng, sư phụ trầm mặc, dần dần lộ ra nụ cười mỉa mai. Kì thực mười năm trước, sau khi Ninh Nghị Thí Quân dẫn nàng đi theo tiểu Thương Hà, giữa hai người cũng thường có đủ loại biện luận cùng tranh cãi ầm ĩ., Lúc đó Ninh Nghị đã khá hào hùng, giải đáp mọi chuyện cũng tương đối lớn mà hóa giải. Cho tới bây giờ, đã mười năm trôi qua, hắn cân nhắc rất nhiều chuyện, càng thêm cẩn thận cũng càng thêm phức tạp.
Đương nhiên, có lúc sư phụ cũng nghi hoặc, vì sao phải cân nhắc phức tạp như vậy. Hoa Hạ quân chưa giết vào Trung Nguyên, năng lực tạo giấy làm phường còn có thể tăng lên, hắn cũng đã nghĩ tới tình cảnh sau khi toàn bộ mọi người đều có thể đọc sách, phảng phất như hắn chính mắt nhìn thấy.
Mà đối với sư phụ mà nói, nếu thật để cho tất cả mọi người trên đời này ăn cơm, đọc lên sách, vậy đã không kém bao nhiêu so với thế giới đại đồng rồi, vì sao hắn còn suy nghĩ nhiều vấn đề như vậy? Huyền học cùng đặc vật, lại có khác biệt lớn như vậy?
"... Mười năm trước, tại Tiểu Thương Hà. Nếu ngươi có thể nói ra những chuyện này, có lẽ ta sẽ không đi nữa."
Sư phụ nói ra câu này, Ninh Nghị hơi dừng một chút, qua một hồi, cũng khẽ mỉm cười, hắn nhìn về phương xa trên mặt hồ: "... Hai mươi năm trước muốn làm một phú ông, từng bước một, không thể không kết trái Lương Sơn., Đánh Lương Sơn, nói hơi giúp lão Tần một chút việc, không giúp được gì liền đến phía nam trốn đi. Nhưng chuyện gì cũng không đơn giản như vậy, giết Hoàng đế cảm thấy đơn giản cũng chỉ tạo một cái chuyện làm ngược, càng đi về phía trước, mới phát hiện phải làm càng nhiều..."
Hắn nhẹ nhàng điểm vào ngực: "Trong lòng con người quy luật a, cách làm, cách thức phân biệt huyền học, phân biệt từ bộ phận chỉnh thể đến chỉnh thể... Cuối cùng sẽ quyết định một thế giới diện mạo, là phương thức tư duy thâm nhập toàn bộ các chủng tộc, mấy chục mấy trăm năm, cái gọi là tiến bộ kỳ thực đều là quá trình chống lại thứ này... Mẹ nó, ta chỉ là một người bán lầu, tội gì phải tốn công tốn sức đâu..."
Cuối cùng hắn lắc đầu, lầm bầm hai câu, sư phụ cười đưa tay qua sờ sờ trên tay của hắn. Gió ấm thổi qua cây cối ven hồ, bóng người liền mơ hồ trong rừng rậm...
Thân thể trần trụi...
Thời tiết tốt như vậy, ta tại sao phải ở chỗ này nhìn thằng ngốc luận võ. Khúc Long Dong cùng bọn cẩu tiện nhân Văn Thọ Tân kia thế nào rồi...
Cùng một ngày buổi chiều, Ninh Đấu ngồi ở bên cạnh hội trường tỷ võ buồn chán vô vị, nghe được phía sau có tiếng kêu to.
"Vèo! Vèo vèo!"
Khuôn mặt bình thản lúc quay đầu lại, bên ngoài rào chắn đứng lên, tráng hán ngốc hôm qua mới bị đao thương đang phát ra thanh âm như vậy với hắn: "Tiểu đại phu, tiểu đại phu, tới đây, tới đây..."
Ninh kị ánh mắt lười biếng trên mặt không chút dao động, quay đầu trở về, không để ý tới hắn nữa.
Sau đó tráng hán kia liền bước vào trong sân...