Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Bởi vì đêm hôm nay kiến thức, buổi tối ngày hôm đó, thiếu niên mười bốn tuổi đã mộng cảnh kỳ quái. Cảnh tượng trong mộng khiến người ta đỏ mặt tía tai, thật là tuyệt vời.
Sáng sớm hôm sau tình huống lúng túng, từ y y thuật đến nói hắn tự nhiên minh bạch đây là biểu hiện thân thể khỏe mạnh, nhưng thiếu niên vẫn mơ hồ cảm thấy mất mặt, chính mình trên chiến trường giết địch vô số, trước mắt bị một nha đầu lông vàng biết rõ là địch nhân dụ dỗ. Nữ nhân là họa thủy, nói không sai.
Cũng may trước mắt là ở một mình, sẽ không bị người ta phát hiện chuyện gì xấu hổ. Lúc rời giường trời còn chưa sáng, chỉ dạy sớm, vội vàng đi tắm rửa bờ sông không người — vì che giấu tai mắt người, còn rửa ráy một hồi lâu, vừa tắm rửa vừa nghĩ, võ nghệ của mình cuối cùng vẫn quá thấp, luyện thêm vài năm nữa, nội công cao, luyện tinh hóa khí, sẽ không có tình huống lãng phí tinh huyết bực này xuất hiện. Ừm, quả nhiên phải nỗ lực tu luyện.
Nghĩ như vậy, thủ hạ dùng sức nhổ hết quần áo đang giặt. Quần áo này là do mẹ làm, khi trở về còn phải tìm người sửa lại.
Tâm tình kích động, liền không khống chế được lực đạo, cũng là biểu hiện của võ nghệ thấp kém, luyện thêm vài năm nữa, khống chế nhập vi, liền sẽ không như vậy nữa... nỗ lực tu luyện, nỗ lực tu luyện...
Mang theo tâm tư như vậy tắm rửa xong, trở lại sân nhỏ tiến hành thần luyện mới một ngày, nội công, quyền pháp, đao thương... Thành Đô Cổ Thành ở trong bóng tối như vậy dần dần thức tỉnh, trên bầu trời lơ lửng sương mù mong manh., Sau hừng đông không lâu, có người kéo xe bánh bao ra ngoài sân kêu to. Ninh Độc luyện được một nửa, ra ngoài chào hỏi ông chủ, mua hai mươi cái màn thầu. Mỗi ngày hắn đều mua, quen với ông chủ này, sáng sớm đối phương đều dừng lại ở bên ngoài một lát.
Lúc này bánh bao lại gọi là bánh bao, bên trong bánh bao, trên thực tế tương đương với bánh bao ở hậu thế, hai mươi cái bánh bao đầy một bao vải, ước chừng tương đương với ba năm người ăn cơm. Thà rằng mua xong bữa sáng, tùy ý ăn hai cái, mới trở về rèn luyện tiếp. Đến khi rèn luyện xong, ánh sáng sớm đã bay lên bầu trời rung chuyển ở thành, hắn hơi tắm rửa, thay quần áo mới, lúc này mới xách túi vải lên, ăn sớm một chút, một mặt rời khỏi viện tử.
Thời gian còn sớm, cân nhắc tình huống đêm qua, hắn một đường đi tới hướng Ma Ha trì nghênh khách bên kia, dự định bắt lấy người quen của bộ lạc tình báo, vụng trộm nghe ngóng tin tức về hắn về Sơn công.
Lúc này Hoa Hạ quân đã chiếm lĩnh thành đô, sau này có lẽ còn kinh doanh hạch tâm quyền lực, nếu nói tình báo bộ, cũng đã sớm định ra địa điểm làm việc. Nhưng thà rằng không muốn qua bên kia rêu rao.
Sau cuộc đại chiến, nhân thủ trong nội bộ Hoa Hạ quân bị nắm khuỷu tay, phía sau một mực chỉnh đốn và chỉnh đốn trang phục quân đội đầu hàng, an trí tù binh Kim quân. Thành Đô trước mắt đang trong trạng thái đối ngoại mở ra, ở bên cạnh., Rất nhiều lực lượng hoặc sáng hoặc tối đều ở trong giai đoạn thăm dò và giác lực mới, Hoa Hạ quân ở trong thành giám sát địch nhân, các loại địch nhân chỉ sợ cũng ở cửa các bộ phận giám sát Hoa Hạ quân. Trước khi Hoa Hạ quân hoàn toàn tiêu hóa xong chiến quả lần này, trong đô thành xuất hiện đánh cờ, thậm chí xuất hiện ma sát thậm chí xuất hiện hỏa chiến tranh cũng không có gì lạ.
Đây cũng là một lần rèn luyện trong nội bộ Hoa Hạ quân —— phạm vi thế lực mở rộng từ trăm vạn tới ngàn vạn, trên chính sách lại phải mở cửa ra đối với bên ngoài, khảo nghiệm như vậy sau này cũng phải trải qua. Đương nhiên, cũng bởi vì nguyên nhân như vậy, mặc dù muốn thành đều mở đại hội, lúc này Ninh gia có thể ở yên thành đều có thể thành tựu., Chỉ là phụ thân, di nương, dưa, huynh trưởng cùng chính mình, Hồng Đề di nương võ nghệ cao nhất bây giờ đều ở tại Trương thôn phụ trách nội bộ an phòng, để tránh có cái gì không đầu cứng đầu máu tươi dâng lên, bí quá hoá liều, chạy tới tìm phiền toái.
Đương nhiên, mặt khác, thà rằng trước mắt cũng không để tình báo bộ quá nhiều tham dự vào chuyện này: Dù sao đây cũng là một sự kiện chậm chạp, một nữ tử yếu đuối lòng mang ý nghĩ ngu ngốc, mấy cái nghề cũ, bản thân lúc nào cũng có thể động thủ. Nếu thật sự tìm được cái gì đen kịt, mình còn có thể kéo huynh trưởng cùng tỷ tỷ ban đầu xuống nước, đến lúc đó huynh đệ đồng lòng lợi hại, bảo vệ bọn họ không lật trời được.
Nghĩ như vậy, hắn một mặt ăn bánh bao, một mặt đi tới gần Ma Ha trì, quan sát đám người ra vào trên đường nghênh khách. Bên trong bộ phận tình báo Hoa Hạ có không ít người trẻ tuổi, Ninh kị quen biết không ít — đây cũng là tình huống năm đó quân đội nắm vạt áo vái thấy cùi bắp quyết định., Phàm là người có sức chiến đấu đa số đều muốn kéo lên chiến trường, ở phía sau có người già có phụ nữ, thiếu niên đáng tin ngay từ đầu hỗ trợ truyền tin tức, về sau liền dần dần trở thành người quen thuộc.
Ba khắc sau, Hầu Nguyên Cương từ trong đường nghênh khách chạy đến, thoáng đánh giá mấy người đi đường phụ cận, sau khi đánh giá mấy thân ảnh khả nghi, liền thấy chính giữa đám người đi qua, đánh ra thế thủ thế thiếu niên ẩn nấp. Hắn đi vào con đường bên cạnh, đi qua mấy con phố, mới chạm mặt đối phương trong một con hẻm.
Ninh Độc đút cái bánh bao trong tay vào miệng, sau đó đưa cho hắn một cái: "Người cuối cùng."
"Ăn xong rồi." Hầu Nguyên Đà nhìn túi vải đã hoàn toàn nín nhịn bên người, cười nói: "Tiểu kỵ, sao ngươi không vào?"
"Bên ngoài có người theo dõi, ta cũng không có chuyện gì quan trọng, được rồi. Lần này ta tới chính là tìm Kỳ ca ngươi."
"Hả?"
"Ta muốn điều tra một người."
"Tiểu kỵ ngươi cứ nói."
"Một người được gọi là "Sơn công" hoặc là "Hạo Nhiên công", người đọc sách, một cái mặt dài, râu dê, đại khái hơn năm mươi tuổi..."
Trữ kị hướng Hầu Nguyên Cương miêu tả đặc điểm của đối phương, Hầu Nguyên Cương một mặt gật đầu, đợi đến khi Ninh Độc nói xong, hắn cau mày: "Vì sao lại điều tra hắn, có chuyện gì sao? Nếu có gì khả nghi, ta có thể báo cáo trước."
"Hiện tại không cần, nếu là chuyện lớn ta liền không đến bên này ngăn người."
"Ừ, được." Hầu Nguyên Cương gật đầu, hắn tự nhiên hiểu được, tuy rằng bởi vì thân phận đặc thù của hắn đã được ẩn giấu, nhưng thiếu niên trước mắt bất cứ lúc nào cũng có phương thức liên lạc với Hoa Hạ quân, hắn không cần chính thức chạy đến chặn người, hiển nhiên là xuất phát từ sự bảo mật. Trên thực tế, những tin tức liên quan tới vị Sơn công công kia hắn nghe xong liền có hình dáng, nhưng vẫn phải hỏi qua rồi mới trả lời được.
"... Nếu là "Sơn công" cộng thêm "Hạo Nhiên" xưng hô như vậy, lúc này là ngày cuối tháng 5 vào trong thành Quan Sơn Hải, nghe nói là một lão nho sinh, chữ Hạo Nhiên, bên ngoài Kiếm Môn quan là có chút ảnh hưởng, sau khi vào thành tìm báo chí bên này phát ra ba thiên văn chương, nghe nói đạo đức văn hữu lực, bởi vậy xác thực tại trong danh sách gần đây chú ý."
"Văn chương đạo đức..." Ninh kỵ mặt không biểu tình, dùng ngón tay gãi gãi gò má. "Nghe nói hắn "Chấp thành Đô Đô Đại Ngưu Nhĩ..."
"Ngưu Nhĩ Luân không tới hắn." Hầu Nguyên nhe răng cười: "Nhưng ước chừng mấy vị đứng đầu, làm sao vậy... Nếu có người nói khoác hắn như vậy, hơn phân nửa là muốn mời hắn làm việc."
"Bộ lạc tình báo bên kia có theo dõi hắn không?"
"Theo dõi phía sau ngược lại không có, dù sao cũng có không ít nhân thủ, trừ phi xác định hắn có khả năng nháo sự, nếu không sẽ không an bài kịp. Bất quá một ít tình huống cơ bản phải có chuẩn bị, tiểu kỵ ngươi nếu xác định phương hướng, ta có thể trở về nghe ngóng một chút, đương nhiên, nếu hắn có vấn đề lớn, ngươi phải để cho ta báo cáo lên trên."
Ninh Độc suy nghĩ một chút rồi nói: "Muốn biết bình thường hắn thường hay lui tới với ai, ai có thể coi là trợ thủ hắn có thể sử dụng, nếu hắn muốn thăm dò tin tức thì sẽ đi tìm ai."
"Đã rõ." Hầu Nguyên Cương gật đầu: "Nếu là nơi nào thì đêm nay ta sẽ cố gắng đưa tin cho ngươi."
Hai người một phen thương nghị, ước định địa điểm thời gian lúc này mới mỗi người một ngả.
Lúc này mặt trời buổi sáng đã trở nên tươi sáng, đường phố thành thị xem ra một mảnh tường hòa, thà kiêng ăn xong bánh bao, ngồi ở ven đường nhìn một hồi. Xe ngựa leng keng kèm theo nước bùn nơi phố, thư sinh nói chuyện với nhau đi xuyên qua giữa đám người chất phác., Đứa trẻ vui vẻ dắt tay cha mẹ, võ giả bán nghệ trên đường kia mới bắt đầu thét to... Nơi đâu cũng nhìn không ra người xấu đến. Nhưng Ninh Độc biết, nguyên nhân chân thật mà mẹ, di nương, em gái không thể thành công là gì.
Sau khi đại chiến Tây Nam kết thúc, mẫu thân dẫn hắn tới bái phỏng quả phụ thân hi sinh chiến hữu trong một số đại chiến. Hoa Hạ quân gian nan chịu đựng hơn mười năm, mắt thấy lần đầu tiên đại thắng gần ngay trước mắt, những người này hy sinh trước khi thắng lợi, cha mẹ, thê tử, con gái nhà họ đều khóc lóc khiến người ta phải động dung. Sau đó, cảm xúc kiên kỵ giảm sút, người ngoài chỉ cho rằng lần bái phỏng này đã ảnh hưởng đến hắn.
Nhưng trên thực tế không chỉ có như vậy. Đối với thiếu niên mười ba mười bốn tuổi, trên chiến trường chém giết với kẻ địch, thụ thương thậm chí chết, điều này cũng khiến người ta cảm thấy dõng dạc. Có thể đứng dậy chống lại các anh hùng đã chết, người nhà của bọn họ sẽ cảm thấy thương tâm thậm chí là tuyệt vọng, tâm tình như vậy tất nhiên sẽ lây nhiễm hắn, nhưng coi những người nhà này là người nhà của mình, cũng luôn có biện pháp báo đáp bọn họ.
Nhưng sau đó bọn chúng nói tới chúc mừng thành đô.
Ninh Cố vốn cho rằng đánh bại được nữ chân nhân, tiếp theo sẽ là một khoảng trời quang đãng, nhưng trên thực tế lại không phải vậy. Võ nghệ cao nhất của Hồng Đề di nương muốn ở lại Trương thôn bảo vệ người nhà, mẫu thân cùng mấy vị di nương khác đến khuyên bảo hắn, tạm thời không nên đi qua thành đô, thậm chí huynh trưởng cũng nói chuyện với hắn. Hỏi vì sao, bởi vì thành phần kế tiếp đều sẽ xuất hiện đấu tranh càng thêm phức tạp.
Những đại tộc ngày thường coi nhẹ thế lực Hoa Hạ quân sẽ tới thăm dò Hoa Hạ quân, như vậy đám người nho môn sẽ tới phản đối sự quật khởi của Hoa Hạ quân, những tên bất lực trước mặt nữ chân nhân hung tàn., Hội dò xét muốn đánh gió trên người Hoa Hạ quân, thậm chí còn muốn tới xé một miếng thịt trên người Hoa Hạ quân - mà khác nhau duy chỉ là nữ chân nhân sẽ đuổi tận giết tuyệt bọn họ, nhưng Hoa Hạ quân lại cùng là hán nhân với bọn họ.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Mà vô số bình dân sẽ lựa chọn quan sát, chờ đợi lôi kéo.
Đây là thứ khiến Ninh kị cảm thấy hỗn loạn và phẫn nộ.
Vì sao?
Bọn họ bị đánh trước mặt nữ chân nhân như chó heo, Trung Nguyên rơi vào tay giặc, giang sơn bị cướp, dân chúng bị tàn sát, chẳng lẽ không phải vì sự nhu nhược và vô dụng của bọn họ hay sao?
Là Hoa Hạ quân vì bọn họ mà đánh bại Nữ chân nhân, tại sao bọn họ còn có thể mặt mũi căm thù Hoa Hạ quân chứ?
Bọn họ thất bại rõ ràng như vậy, chiến thắng của Hoa Hạ quân cũng rõ ràng. Vì sao kẻ thất bại lại muốn mở to hai mắt nói dối?
Đúng hay sai chẳng lẽ không phải rõ ràng sao?
Vì sao tiên sinh đọc đủ thứ thi thư kia, những người đọc sách thường hay mở miệng nói là "Đại Nho" đều không phân biệt được là sai cơ bản nhất?
Bọn họ là cố ý sao? Nhưng chỉ mới mười bốn tuổi hắn cũng có thể tưởng tượng được, nếu mình nói dối với một người nào đó, chính mình gặp mặt đỏ mặt tía tai xấu hổ không chịu nổi. Mình cũng đọc sách, các lão sư ngay từ đầu đã nói những thứ này, tại sao mọi người đã đến bốn mươi tuổi, năm mươi tuổi, sáu mươi tuổi, ngược lại sẽ biến thành bộ dáng đó?
"Hoa Hạ quân là đánh thắng, nhưng năm mươi năm sau hắn sẽ thất bại." Một người chưa từng thắng trận, nói ra những lời này, rốt cuộc là vì cái gì? Rốt cuộc là dựa vào cái gì?
Tư duy như vậy khiến hắn ta phẫn nộ.
Cũng là chuyện này để hắn hiểu được, những anh hùng ngã xuống trong đại chiến, chỉ là trong quân Hoa Hạ bị coi là anh hùng mà thôi, thiên hạ này còn có ngàn vạn người, căn bản không hiểu, không thừa nhận giá trị hi sinh của bọn họ, thậm chí trong thời gian tiếp theo sẽ đối nghịch với phe mình.
Trước mắt Hoa Hạ quân chẳng qua chỉ có trăm vạn người mà thôi, lại phải đối nghịch với ngàn vạn người thậm chí vạn người, dựa theo lời huynh trưởng cùng những người khác, muốn từ từ thay đổi bọn họ, muốn "Cầu" bọn họ hiểu cho ý nghĩ bên mình. Sau đó sẽ tiếp tục đánh trận với nữ chân nhân., Những người đã thức tỉnh sẽ xông lên phía trước, người đã thức tỉnh sẽ chết đầu tiên, nhưng những người chưa từng thức tỉnh kia, bọn họ vừa thất bại vừa oán giận, vừa chờ người khác kéo bọn họ một tay.
Thế giới như vậy không đúng... Thế giới như vậy, chẳng phải vĩnh viễn chính là nơi người phải trả giá càng nhiều thứ càng tốt, mà người yếu đuối vô năng, ngược lại không có một chút trách nhiệm nào sao? Hoa Hạ quân trả giá vô số nỗ lực cùng hi sinh, đánh bại nữ chân nhân, kết quả là cuối cùng., Còn phải nhờ Hoa Hạ quân thay đổi bọn họ, cứu vớt bọn họ, Hoa Hạ quân phải "Cầu" bọn họ, đến cuối cùng có lẽ đều có kết quả tốt, nhưng cứ như vậy, chẳng phải là về sau ai cũng không bỏ ra bất cứ thứ gì, tất cả mọi thứ đều đặt lên vai kẻ đã nỗ lực trước kia?
Thức tỉnh người thu được kết quả tốt, kẻ xấu xa đi chết. Thế giới công bằng vốn nên như vậy mới đúng. Những người đó đọc sách chỉ là làm tâm của mình vặn vẹo, làm quan là vì ích kỷ và lợi ích, đối mặt với kẻ địch mềm yếu không chịu nổi, bị tàn sát không thể cố gắng phấn chấn phấn chấn., Khi người khác đánh bại kẻ địch cường đại, bọn họ còn đang âm thầm động lòng dạ xấu xa... Tất cả những người này, hết thảy đều đáng chết... Có lẽ rất nhiều người còn có thể sống sót như vậy, vẫn như cũ không hối cải, nhưng ít nhất, chết ai cũng không đáng tiếc.
Đối với thiếu niên mười bốn tuổi mà nói, loại tâm tình "Chết chưa hết tội" này đương nhiên hắn không thể giải thích được vì sao không thể thay đổi tư duy "Vô Năng cuồng nộ" của đối phương. Nhưng xác thực đã trở thành tư duy chủ đề suốt thời gian qua của hắn, hắn từ bỏ không xuất đầu lộ diện, ở trong góc nhìn đám người ngoại lai này, nghiễm nhiên xem như đang đối xử với thằng hề.
Tư duy những người này vặn vẹo, tâm lý dơ bẩn, sinh mệnh không có ý nghĩa gì, hắn không để ý đến bọn họ, chỉ là vì cách nhìn của phụ huynh cùng người nhà, hắn mới không đại khai sát giới với những người này. Hắn mỗi ngày đêm chạy đi giám thị Văn Thọ tân trong tiểu viện, Khúc Long Dung, tự nhiên cũng có tâm lý như vậy.
Không bị phát hiện liền nhìn xem rốt cuộc bọn họ muốn diễn trò vặn vẹo như thế nào, nếu thật sự bị phát hiện, hoặc là kịch này bắt đầu mất khống chế, liền làm thịt bọn họ, dù sao bọn họ nên giết —— hắn vui vẻ vô cùng.
Ở đầu đường nhìn một hồi, lúc này Ninh Cố mới bắt đầu lên đường đến đại hội luận võ bên kia bắt đầu đi làm.
Trong cùng thời khắc đó, Nghiêm Đạo Luân dẫn theo một đám huynh đệ tới phía nam Nghênh Tân đường dâng thiếp mời. Nơi này là nơi Hoa Hạ quân bố trí tân khách tới từ nơi này, bây giờ đã có không ít người ở, điều tiết sứ đoàn mà Lưu Quang Thế phái đi lúc này cũng đang ở nơi này.
"Văn soái" Lưu Quang Thế suy nghĩ rất sâu, đoàn đội Thời Tiết đi ra sáng tối một tối, bề ngoài hắn là thế lực đầu tiên chuyển biến trong các phe phái Nguyên Võ Triều, nếu như Hoa Hạ quân muốn biểu hiện thành ý với Thiên Kim thị, tất nhiên sẽ có ưu đãi đối với hắn. Nhưng cân nhắc tới ấn tượng lúc trước, hắn cũng lựa chọn các lộ ám tuyến, lực lượng âm thầm này liền do Nghiêm Đạo Tống tiết chế.
Mấy ngày trước đây, lần đầu tiên Nghiêm Đạo Luân tới bái phỏng Lý sư sư, Nghiêm Đạo Luân cũng có chừng mực, chào hỏi rồi rời đi, nhưng sau đó một mình hắn tới cửa đưa thiệp cưới. Sau khi thiếp mời bị từ chối như vậy, hắn mới lại tìm được ở trong hòa thượng, mang theo hắn gia nhập vào đoàn đội sứ phía ngoài.
"Quần hùng Tây Nam hội tụ, nhóm người ngựa đầu tiên tới đây đã được bố trí ở đây."
Các Anh Hội quán này chiếm diện tích khá lớn, một đường đi vào, đường rộng rãi, lá gỗ um tùm, xem ra so với phong cảnh phía bắc còn tốt hơn mấy phần. Các nơi trong lâm viên hoa cỏ có thể nhìn thấy ba ba lượng người, phục sức khác nhau tụ tập lại, hoặc tùy ý nói chuyện với nhau, hoặc là dò xét lẫn nhau, hai đầu lông mày lộ ra thăm dò cùng cẩn thận. Nghiêm Đạo Luân dẫn vào giữa một mặt, một mặt giới thiệu với hắn.
"Người được an bài ở phía bắc chiếm chủ vị chính là đội ngũ tấn công kia, thủ hạ của Nữ Tướng Lâu Thư Uyển và loạn sư vương cự vân, ngày thường bọn họ cũng có qua lại như vậy, dẫn đội tên ngươi là An Phúc Tích Phúc., Mặt đầy chữ điền, không dễ chọc. Lần này bọn họ muốn cầm đầu to... Đông Thủ an trí người nhà Tả gia, Tả công tu quyền, tả tá đắc lực của tả đại quản gia Tả gia, cũng coi như là đại quản gia Tả gia., Bọn họ dựa vào phúc trạch bên trái ủng hộ, từ trước đến nay đều làm chuyện hòa hợp giữa quân Hoa Hạ và võ triều. Chuyện Thí Quân này, không hòa hợp được, nhưng cũng hiểu ra giả bộ hồ đồ, vì bên phía Phúc Châu kia đòi chút chỗ tốt, vấn đề không lớn...Mà ngoại trừ hai nhà này ngày thường có quen biết với quân Hoa Hạ, tiếp theo sẽ đến lượt chúng ta..."
"Thành Đô thành hiện nay, đứng ngoài sáng chỉ đơn giản là ba thế lực. Hoa Hạ quân là địa chủ, chiếm một phương. Nhưng bên này còn có thể lôi kéo quan hệ với quân Hoa Hạ, kiếm chút lợi lộc., Là bên thứ hai. Hoa Hạ quân nói nó muốn mở cửa, nói trắng ra muốn lôi kéo chúng ta, cho nên đứng đầu tiên, trong thương nghị kế tiếp chiếm chút tiện nghi, nhưng cụ thể là tiện nghi thế nào, đương nhiên phải xem đàm pháp thế nào. Mời Vu huynh ngươi xuất mã, chính là vì chuyện này..."
Vu Hòa nghĩ tới "quả nhiên là thế", trong lòng đại định, dò hỏi: "Không biết Hoa Hạ quân ban chỗ tốt, cụ thể sẽ là cái gì..."
"Kỹ thuật." Nghiêm Đạo Luân hạ thấp giọng: "Hoa Hạ quân triệu tập các phương đến đây, từng âm thầm tiết lộ một chút manh mối. Lần này Thành Đô đại hội, Ninh tiên sinh không chỉ bán được đồ, mà còn bán được một số kỹ thuật chế tạo. Phải biết rằng, đây mới là gà mái biết đẻ trứng a..."
Vu Hòa nhíu mày: "Đây là dương mưu a, như vậy bên ngoài lòng người không đồng đều, Hoa Hạ quân vừa vặn có thể thành sự."
"Vu huynh thấu triệt, đã nhìn ra." Nghiêm Đạo Luân chắp tay cười một tiếng: "Đại sự trên thế gian chính là như vậy. Hoa Hạ quân chiếm thượng phong, hắn nguyện ý lấy ra chỗ tốt., Mọi người ai đi đường nấy đều lấy những thứ mình cần. Như Đái Mộng Vi, Ngô Khải Mai trước kia đã cùng quân thế Hoa Hạ không đội trời chung, tất nhiên phái người đến muốn phá vỡ đại hội này, nhưng trong bóng tối ai lại biết bọn họ phái ai đến đây làm mua bán để chiếm tiện nghi? Vừa lúc có những người kiên quyết đối địch với Hoa Hạ quân, Lưu tướng quân mới càng có thể lấy được chỗ tốt từ Hoa Hạ quân bên này."
Hắn cười dừng một chút: "Nhìn chung lịch sử cổ kim, ba nước đánh cờ, thú vị nhất, cường giả có thể yếu, kẻ yếu có thể mạnh, cũng chính vì thế cục hỗn loạn, mới vừa vặn nam nhi chúng ta kiến công lập nghiệp, cướp đoạt công huân một phen. Đây là lời nói của Nghiêm mỗ lòng dạ, hợp ý với Vu huynh, lúc này mới nói ra, vô luận có lý hay không, kính xin Vu huynh, không được truyền ra ngoài."
Về phần trịnh trọng gật đầu với Trung Hòa, lời nói của đối phương cũng đã nói lên trong lòng hắn, nếu không phải tình hình như vậy, nếu không phải hắn và sư phụ trùng hợp kết xuống nhân duyên, hắn đã hòa hợp với thiên hạ này., Có thể sinh ra bao nhiêu liên hệ chứ? Bây giờ Hoa Hạ quân muốn lôi kéo người ngoại lai, Lưu Quang Thế muốn đầu tiên đứng ra đòi chút lợi ích, hắn ở giữa dẫn đường, vừa vặn giúp được hai bên, một mặt mình được chút chỗ tốt, một mặt chẳng phải cũng là vì nước vì dân, ba phần là hoàn toàn đẹp.
Nghĩ như thế, người dẫn đầu đoàn đi đầu đã ra nghênh đón, đây là trọng thần dưới trướng Lưu Quang Thế Nhân, sau đó đoàn người đi vào, lại giới thiệu cho Vu Mông không ít danh sĩ dưới trướng Lưu Quang Thế Giới. Những đại nhân vật ngày thường này một phen lấy lòng đối với hòa thượng., Sau đó mọi người mới hợp kế một phen, nói ra sự chờ mong lần này của tiết đoàn đi sứ: kỹ thuật thương pháo, kỹ thuật dã thiết, kỹ thuật hỏa dược... Nếu lý tưởng của tình huống, đương nhiên là cái gì cũng muốn, chí ít cũng hi vọng có thể mua về mấy kỹ thuật trọng yếu.
Vốn được nâng lên một cách nhẹ nhàng, lúc này Vu Mông mới từ trong đám mây rơi xuống, thầm nghĩ các ngươi đây chẳng phải là hù dọa ta sao? Hy vọng ta thông qua sư phụ lấy lại được nhiều đồ vật như vậy? Các ngươi điên rồi hay là Ninh Nghị điên rồi vậy? Nghĩ như thế, trong lúc mọi người nghị luận, trong lòng của hắn càng thấp thỏm không yên., Hắn biết nơi này nói chuyện xong, tất nhiên là mang theo mấy nhân vật trọng yếu đi gặp sư phụ. Nếu sư phụ biết được những chuyện này, cho hắn ăn canh cửa, hắn về nhà chỉ sợ muốn làm một người bình thường cũng khó...
"Kỳ thật... Tiểu đệ cùng sư cô nương, bất quá là một ít tình cảm, có thể nói được mấy câu. Đối với những chuyện này, tiểu đệ cả gan có thể mời sư cô nương truyền lời, nghĩ biện pháp, nhưng... Dù sao cũng là quốc gia đại sự, sư cô nương bây giờ ở trong quân Hoa Hạ có địa vị gì lớn hay không, cũng rất khó nói... Bởi vậy, chỉ có thể miễn cưỡng thử một lần... "
Mọi người thương nghị một hồi, rốt cuộc cũng nhịn không được, mở miệng nói những lời này, một đám đại nhân vật trong đó mang theo nụ cười, nhìn nhau, ánh mắt hòa ái, cả đám đều hòa ái thân cận.
"Tự nhiên rồi..."
"Chỉ cần nỗ lực hết sức là được..."
"Vu huynh vất vả..."
"Không cần gánh nặng, bất luận có thành hay không..."
Mọi người đều nói rất nhiều lời trượng nghĩa, sau đó chọn ra hai vị đại diện, liền đi theo hòa thượng, tới bái kiến sư cô nương.
Đưa danh thiếp lên, trong thời gian chờ đợi câu trả lời, toàn bộ nội sam trong mắt Vu hòa, đều ướt đẫm...